Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

Nếu có 200 $, sẽ mua Rau, Gạo, Trứng hay là đi xuyên Việt ?




Bán cho người quen bộ máy ảnh gồm cả body và lens sẽ có chừng 200 $. Vấn đề là dùng tiền vào mua Rau - Gạo - Trứng ...hay là dùng để đi ngao du đó đây.



Mới có 10 ngày trôi qua mà giá thực phẩm cái gì cũng lên veo veo, chán không buồn chóng mặt nữa. Trứng vịt đang mua 3 000 vnd / quả, nay đã là 3 800 vnd, tăng gần 30% mới có 10 ngày. Rau bi h thì đắt như thuốc . Cũng may còn lại 5 gói mỳ và chững 4 kg gạo tẻ với 1 kg đậu xanh, vẫn cầm cự được hoảng chục ngày. Chiều nay đi đá bóng, thấy mệt mệt, sức xuống nhiều ! Đến lúc trời chớm có mây mưa , kiếm cớ chuồn về, nấu ăn tạm bát mì rồi lăn ra ngủ. Sáng mai phải mua lấy 5 lạng mỡ khổ mà rán lấy mỡ nước, không thích dùng dầu thực vật, vừa đắt mà xào rau rán đậu không thơm. Độ này lười đi chợ.



Một nồi, một bát thì chịu được, nhưng ngủ thì chẳng hay tí tẹo nào. Chợt nhớ có câu : " Ăn có thể không có thịt, nhưng, ngủ thì dứt khoát phải có !"


Đi ngao du nó thay đổi cái cảnh bức bối nhàm chán nơi thành phố. Cũng có ý tưởng, tìm một điều kiện sống khác, ổn định và đơn giản hơn, kể cả là ra đảo Trừơng Sa hoặc lên rừng lên rãy. Mấy cậu nhóc đơn vị cũ tưởng mình khó thích nghi nên cứ bám thành phố như đỉa, hài vãi !



Chỉ cần ở đâu mà, "người ra người, ngợm ra ngợm". Thế là đủ !.


.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét