.
Lời nói có lấy lại được đâu.
Em bỏ ngẩn ngơ theo ai về phố
Hàng cây ngoài kia không còn hương sữa
Một góc vườn, không người tưới, bỏ hoang
Lời thì cũng nói ra mất rồi
Trái tim giờ đã bầm, đã nát
Em bỏ lại thơ ngây, trả lại cho anh
Tô vẽ son môi cho những gì còn lại
Anh giờ vẫn bước đi một mình
Ngày qua ngày lối cũ đi về
Chỗ ta hay đứng, anh ưu tư nhìn phố
Thấy mặt trời nhỏ trong mỗi người đi qua
Chỗ vỉa hè xưa em bán áo nuôi con,
Giờ mọc thêm mấy hàng hoa, hàng nước
Bán hoa là cô bé lớp 10 xanh mét
Anh đau ở chỗ xưa, khi bất lực thở dài.
Anh giờ còn ở lại một mình
Đem áo cũ trải lòng, nên giấy trắng
Viết những điều bộn bề, cao sang.
Đợi một ngày, nụ cười đi cùng nắng.
............................Hà nội, ngày 3/5/2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét